Nắng ơi
Một ngày con nắng đi hoang
Bỏ em ở lại mây ngàn buồn tênh
Mưa rơi chẳng biết ngọn ngành
Mây đang xanh ngát biến thành biển dâu
Dòng sông nước cuộn đáy sầu
Tìm trăng dõi bóng thấy màu tím len
Lá rơi xào xạc bên thềm
Sương mù lãng đãng liễu mềm lạnh vai
Tóc mai vương chiếc trâm cài
Hương thơm còn vướng nợ hoài ngàn năm.
Thu giang vũ
Một ngày con nắng đi hoang
Bỏ em ở lại mây ngàn buồn tênh
Mưa rơi chẳng biết ngọn ngành
Mây đang xanh ngát biến thành biển dâu
Dòng sông nước cuộn đáy sầu
Tìm trăng dõi bóng thấy màu tím len
Lá rơi xào xạc bên thềm
Sương mù lãng đãng liễu mềm lạnh vai
Tóc mai vương chiếc trâm cài
Hương thơm còn vướng nợ hoài ngàn năm.
Thu giang vũ
HƯƠNG THU
Chim trời biệt cánh mây hoang
Biền sông heo hút gió ngàn trống tênh
Ngoảnh trông xót tỏ ngọn ngành
Can qua kiếp cỏ mà thành bể dâu
Xót xa mặt nước u sầu
Vầng dương chưa kịp ánh màu hồng len
Nghe hương gió thoảng qua thềm
Thương ai tuyết trắng lạnh mềm bờ vai
Cành thu đan tiếng chim cài
Tơ hồng óng hạ vương hoài tháng năm
Nguyễn Văn Thái
Chim trời biệt cánh mây hoang
Biền sông heo hút gió ngàn trống tênh
Ngoảnh trông xót tỏ ngọn ngành
Can qua kiếp cỏ mà thành bể dâu
Xót xa mặt nước u sầu
Vầng dương chưa kịp ánh màu hồng len
Nghe hương gió thoảng qua thềm
Thương ai tuyết trắng lạnh mềm bờ vai
Cành thu đan tiếng chim cài
Tơ hồng óng hạ vương hoài tháng năm
Nguyễn Văn Thái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét